tác giả “tam quốc diễn nghĩa” là “cha đẻ” của tên gọi thủy hử truyện?
nhắc ến tứ ại danh tác của vĂn học trung quốc, nhiều người sẽ thộc làu 4 tên gọi quen thuộc của các tac pHẩm, bao gồm “hồng lâu mộng”, “,” t ký “,”, ” , “,”, “,”, “,”, “,”, “,”, “,”, “,”, “,”, “,”, “,”, “,”, “,” “tam quốc diễn nghĩa”.
trong số này, “tam quốc diễn nghĩa” và “tây du ký” ều có tiêu ề rất dễ hiểu, nội dung và tên sách cũng có nhiều điểm liên quan và bổ trợ.
tên gọi của tác phẩm “hồng lâu mộng” tuy có chút khó giải thích do đã bị ời sau thay ổi ểể xuất bản, in ấn, nhưng nọi t t. đẻ tác phẩm là tào tuyết cần đặt bút thì hậu thế lại có thể hiểu được phần nào.
bởi “thạch ầu ký” có thể lý giải là chi tiết Liên quan tới thân thể của giả bảo ngọc – cậu ấm nhà họ giả sinh ra với hòn ngọc ngậm Trong mii đc choc là là còt tost toast or to “đội đá vá trời”.
thế nhưng, so với ba tác phẩm nằm trong “tứ đại danh tác”, “thủy hử truyện” lại là bộ tiểu thuyết sở hữu tên gọi khó n hi.
bởi lẽ, xuyên suốt câu chuyện kể vềc ời của 108 vị anh hùng lương sơn, 2 chữ “thủy hử” Trong bản nguyên tac bằng tiếng trung thậm chẳng xuất Hyện 1 l.
cho nên, mặc dù “thủy hử truyện” vô cùng nổi tiếng, nhưng ý nghĩa của hai chữ “thủy hử” thì lại không hề dễ hiểu.
những người biên dịch cuốn tiểu thuyết lưu danh kim cổ ấy thành sách ngoại văn cũng bởi vậy mà thường xuyên gặp khó khăn văn trong việa l.
điều này khiến hậu thế không khỏi thắc mắc rằng, tại sao thi nại am không lấy tên tc pHẩm ể ời của mình là “thủy bạc lgng sơn” have “lương sơn? xuất phát từ đâu và có ý nghĩa gì?
ngày nay, hậu thế vẫn thường truyền tai nhau giai thoại về lần đổi tên duy nhất của “thủy hử truyện”.
tương truyền rằng, năm xưa thi nại am vốn định đặt tên tác phẩm của mình là “khách truyện giang hồ”. nhưng chính bản thân ông cũng cảm thấy cái tên này không diễn tả đủ hàm ý mà ông mong muốn truyền tải.
Đúng lúc đó, học trò của thi nại am là la quán trung đã đề nghị với thầy mình rằng:
“thưa thầy, with cho rằng nên đổi tên thành thủy hử truyện”.
thi nại am nghe xong liền cảm thy thích thú với cái tên súc tích nhưng giàu ý nghĩa này, gật ầêu và chắp bút viết ba chữ “thủy hử truyệu” lámện. <.
cho tới ngày nay, việc la quán trung có thực sự là học trò của thi nại am hay không vẫn còn là vấn đề gây nhiều tranh cãi. nhưng giai thoại về vệc tac giả của “tam quốc diễn nghĩa” là người nghĩ ra cai tên “thủy hử truyện” vẫn ược hậu thế kể cho nhau nghe trong những lúc trà dưu.
“thủy hử” – một cái tên, nhiều lớp nghĩa!
về ý nghĩa của tên gọi “thủy hử truyện”, người đời sau chủ yếu lý giải theo hai lớp nghĩa sau.
thứ nhất, hai chữ “thủy hử” có nghĩa là “bến nước”. Đặt tên là “thủy hử truyện” để khắc ghi về nơi các vị anh hùng đã có dịp tương ngộ với nhau rồi mới lên lươn ng s. cách lý giải đơn giản và sát nghĩa với tên truyện này nhận được sự tán thành của phần đông độc giả.
tuy nhiên, các chuyên gia về vă học, lịch sử lại cho rằng, cái tên “thủy hử truyện” là ại diện tiêu biểu cho thủ pháp vă học quen thuờg quộc cỰc>
Theo đó, “DụNG điển” Là một hình thức trích dùng các câu chuyện cổ hOặc một số câu chữ trong điển tích xưa, từ đó biểu ạt nội dung và tưởng
cũng theo lý giải của giới chuyên gia, “thủy hử” là hai chữ bắt nguồn từ bài “miên” (ại nhã) thuộc kinh thi, kể về cuthc thiên cư cứ lẙa cứ hai. trong đó có câu:
“cổ công Đản phủ, lai hướng tẩu mã, suất tây thủy hử, chí vu kỳ hạ”.
những câu chữ này bắt nguồn từ câu chuyện kể về tổ phụ của dòng họ chu – tức cổ công Đản phụ hay còn gọi là chu ơi v. tương truyền rằng, cổ công Đản phụ sinh hạ vào lúc nhà thương đang ở thời kỳ thịnh trị.
vào thời bấy giờ, bộ tộc chu đang sống tại ất mân – một mảnh ất nơi biên thùy cằn cỗi thường xuyên chịu sự qu. suốt hàng chục năm trời, họ đã phải chịu cảnh thiếu cơm ăn áo mặc, ngày ngày sống trong nguy hiểm.
chỉ đến khi bộ tộc một vị lãnh tụ kiệt xuất là chu thái vương ra đời, bộ tộc ấy mới lập được kỳ tích. Chu this vương cổ công ản pHụ là cháu ời thứ 16 của hiên viên hoàng ế và là hậu duệi ời thứ 12 của chu tổ hậu tắc, cũng là một lãnh ạo xuất sắc c c c c c c c c c c c .
dưới sự suất lĩnh của ản pHụ, bộc chu đã trải qua nhiều nguy hiểm mới có cr tể ly khai ất mân, vượt qua sông tất, sông thư, no thiểm tây, trung quốc).
vùng đất mới này chẳng những có đất đai phì nhiêu mà lại tránh khỏi sự quấy phá của các thế lực ngoại tộ khác.
cứ như vậy, bộ tộc chu ở kỳ sơn bắt ầu phát triển lớn mạnh, cuối cùng sau này có thay thay thay nhà thương, lập nhà chuỰ có. p>
bởi vậy, câu thơc cor thó hử “” “” chỉ nơi mà Đản phụ đã dẫn dắt bộ tộc đến an cư, cũng chính là vùng đất mà họ châu đã hưng thịnh sau này.
vì vậy, ý hiểu đúng của hai chữ “thủy hử” là ể chỉ “ường ra”, là “nơi an thân”, thường dùng ểể chỉ nơi ổn ịn túnhàộc.
nếu hiểu theo ý nghĩa từ điển cố này, có thể thấy tên gọi “thủy hử truyện” không hề khó hiểu mà còn mang ý nghĩa nhân vĺu.sp>
bởi dù là tống giang, võ tòng hay lâm xung… thì họ đều vì những nguyên nhân khác nhau mà trở nên “không có đất dung thân” trong xã hộth th th.
“ường ra” của những with người ấy ề đã bị chặt ứt, mà lên lương sơn tụ nghĩa chính là lối đi duy nhất ể họ có thể sống sot anh hùng, hảo hán sa cơ lỡ bước.
“Đường ra” nào cho các anh hùng lương sơn bạc?
ọc cuốn tiểu thuyết “thủy hử truyện”, ộc giả không khỏi hy vọng rằng sau khi đã lên no tụ nghĩa, 108 vị anh hùng ấy lại có thể tìm thấy một “ườ
thế nhưng, trong một bối cảnh xã hội như vậy, liệu số phận của họ có tồn tại một “đường ra” khác hay không? Đó chính là điều mà tác giả thi nại am muốn tìm kiếm.
cho nên, nửa trước của “thủy hử truyện” có nội dung rất dễ hiểu, kể về một nhóm các anh hùng hảo hán không có “ường” trong xã bợi, lợi. p>
hoàn cảnh của những con người ấy cũng giống như bộ tộc họ chu của Đản phụ năm xưa. Mà with ường lên lương sơn tụ nGhĩa của họng giống như việc ản pHụ dẫn dắt bộc tộc của mình di chuyển ến một vùng ất an cư lạc nghiệp vậy. <
thế nhưng, kết cục của những with người thuộc bộ tộc họ chu lại khác hẳn với những anh hùng hảo hán lương sơn.
bởi cuối cùng, bộ tộc chu lấy nông canh làm chủã thay thế dòng tộc học đó sáng lập nên vương triều nhà chu.
vậy còn kết cục của 108 vị anh hùng lương sơn thì sao? họ có thể dùng lá cờ trượng nghĩa của mình để thay thế cho vương triều Đại tống đang bị “sâu mọt” tàn phá lúc bấy giờ không?
Đáp án cho câu hỏi ấy chính là sự thực đau lòng mà những người từng đọc, từng xem thủy hử không mấy ai muốn nhắc tới.
vì sao ngay cả khi đã tìm thấy “đường ra”, tìm thấy “đất an thân”, những anh hùng hảo hán ấy vẫn không có được kết cỹc t? có lẽ, nguyên nhân nằm ở mâu thuẫn không thể điều hòa giữa lý tưởng trung nghĩa của họ với thực tế xã hội phong kiẻỿn đang ruy m.
kỳ thực, cuộc ời của những anh hùng ấy vốn không tồn tại thứ gọi là “ường ra”, mà lên lương sơn chỉt là một lối thot tạm thời choc !
thi nại am không để cho tống giang cùng các thế lực của mình tạo phản thành công. bởi bối cảnh phong kiến đương thời không cho phép tác giả làm điều đó.
vị tac giả họ thi ấy cũng không ể ể cho những người anh hùng dưới ngòi Bút của mình ược c c c, nhau vui vẻ “tho thíc bí mươi nă n ă <lời taừi i i i i i i i i i i i i i i i i i i i i i i i
bởi ai dám chắc rằng, trải qua 30 năm, 50 năm, with cái của những người từng kề vai sát cánh ấy có thể tránh khỏi cảnh tranh giành?
tạo phản không có ường, tự nhất thống cũng không ược, “ường ra” duy nhất mà thi nại am tạo ra cho ccân vật của mình chính là thuận chấp.
có người cho rằng, chiêu an sẽ là with đường hợp lý nếu như thủ lĩnh tống giang không quyết định quá vội vàng. bởi khi chờ triều đình thanh trừng được hết đám cao cầu, thái kinh, lương sơn bạc vào triều tất sẽ được trọng vọng hƺp.</
thế nhưng, dù cho trên ời này chỉ có một thái kinh, một cao cầu, nhưng những kẻ ược xếp vào “ồng loại” của chúsg lẻi vôs.
những “with sâu làm rầu nồi Canh ấy” thực chất chynh là sản phẩm của một xã hội phong kiến đang tồn tại nhiều mối ung nhọt làm tổi tới nhân cach with ngườ.
thi nại am biết rõ điều ấy, nên ông không ểể tống giang cơ hội triệt hạ that kinh kinh, cao cầu, mà lại lựa chọn cho các eth hùng hảo Hán with ường “without
có lẽ, nếu lương sơn chỉ có vẻn vẹn mười mấy with người như những chương ầu của chuyện, “ường ra” dành cho họ họ sẽ mhẽ mẽ r.
nhưng một khi lá cờ trượng nghĩa đã ược giương cao bởi hơn trăm vị hảo hán, thì dù cho họ lựa chọn con ường nào, mỗi bước đi cng cni ổnh ổnh ổnh ổnh ổnh ổnh ổnh ổnh ổnh ổnh ổnh ổnh ổnh ổng m mng m. minh.
bởi vậy, tống giang trên with đường nhậm chức đã từng cất lời hỏi ngô dụng mà cũng giống như tự hỏi chính minh:
“có lẽ ta sai rồi chăng?”
kỳ thực, kết cục bi thương của câu chuyện này không bắt nguồn từ cai sai của tống giang, mà là do bản chất “thủy hử Truyện” vốn là một tac pHẩm bi k kịch tảch tảc tảc vềc vềc về bởi thực tại xã hội đương thời.